[Chúng ta nhiu khi ch sng cho mình, mc đnh s yêu thương ca cha m dành cho ta là trách nhim, là nghĩa v. Hãy dành cho ba m, nhng người đã c đi hi sinh vì con cái nhng khong thi gian ý nghĩa Bạn nhé. ]


Mi khi cha m gi đin hi: “Khi nào v h con?”, tôi đu tr li bâng quơ: “Khi nào được ngh ”, “Do này vic hc bn quá, đi bao gi con rnh ”, “Tháng sau con v nhé!”… Nhưng thc tình nhng lúc khó khăn nht, bun bã nht, đau kh nht, tôi mi nghĩ đến chuyn v thăm nhà.


Ch nhng lúc gp trc tr, bế tc, không tìm được li ra, chúng ta mi nh đến vic tr v vi cha m, vi mái nhà thân yêu, vi nơi mà lúc nào cũng che ch và ôm p ta như mt đa tr. Còn nhng lúc mi vic đu thun li, công vic, hc hành đn thì chúng ta s chng nhnhà đâu. Nhng ngày bình thường, chúng ta ch nghĩ đến bn thân, đi chơi vi bn bè, hn hò vi người yêu, hay đơn gin là lên mng chat chit, còn chuyn v thăm nhà thì s không nghĩ đến. Bi lúc đó chúng ta cm thy như thế là thoi mái, là thnh thơi.

Khi b sếp mng, khi công vic không gii quyết được, khi gánh nng “cơm áo” đè lên đôi vai, khiến chúng ta mt nhoài, khi hc hành, thi cvi kết qu không mong mun, thì chúng ta mi gi đin v cho cha m, mi tr v đ quên hết nhng phin lòng, quên hết nhng toan tính ngoài xã hi.

Khi b bn bè “bán đng”, b rơi, khi tình yêu gp trc trc, khi đi qua mt mi tình, chúng ta đau kh, chúng ta cn mt nơi đ cha lành vết thương lòng, chúng ta mi nghĩ đến chuyn v thăm nhà. “M ơi, hôm nay con v nhà nhé?”, và đu dây bên kia s là “ con v đi, m nu cơm phn ri đy”, chúng ta v nhà lúc này không phi vì chúng ta được ngh, vì chúng ta rnh ri, mà đơn gin vì chúng ta cn được yêu thương.

Vi nhng người đi hc, đi làm xa nhà, thì s ln gp cha m trong cuc đi này ch còn đếm trên đu ngón tay. Người ch v được dp hè, người v được dp Tết, thm chí có người vài năm mi v mt ln. Tôi đã tng đc đượ đâu đó, có người nói rng: “Nếu b m còn sng được 20 năm na thì h cũng ch được gp 20 ln. Nhưng vi nhiu người, b m có th còn sng trên đi này khong 10 năm na thôi, vy là ch còn 10 ln gp mt b m. Khong thi gian b m còn trên đi này ca mi người có th ngn hơn na; chc có người trong chúng ta không dám nghĩ tiếp”. Ri chúng ta s v đâu khi mái nhà y không còn cha m na, chúng ta s “dưỡng thương” thế nào khi tr v mà không có ai mng vui, rng r, chăm sóc ta như mt đa tr thơ?

Vy mà chúng ta nhiu khi ích k ch sng cho bn thân mình, mc đnh s yêu thương ca cha m dành cho ta là trách nhim, là nghĩa v. Thếđy, chúng ta luôn v nhà vi mt tâm trng tht bi nht.

Hãy dành cho ba m, nhng người đã c đi hi sinh vì con cái nhng khong thi gian ý nghĩa, nhng chuyến tr v đy bt ng và chng vì điu gì khác ngoài lí do “Con nh nhà, con v chơi đ ba m đ bun và gia đình mình sum hp”.

Các b, v nhà thôi !

JBP Sưu tầm