Một nông dân trồng bụi tre nơi góc vườn. Thân tre mỗi ngày mỗi cao lớn, thẳng đuột. Ngày kia, người ấy đến nói với cây cao nhất : “Này bạn, ta cần bạn. ”Cây tre nói : “Thưa ông, tôi sẵn sàng, ông cứ sử dụng tôi theo ý ông”

- Được, ta sẽ xẻ anh ra làm đôi.


Nghe thế, cây tre phản đối :

- Xẻ tôi ? Sao vậy ? Trong vườn có cây nào đẹp hơn tôi đâu ? Xin ông đừng...Ông dùng tôi thế nào cũng được, nhưng xin đừng xẻ tôi ra...

- Nếu không xẻ anh ra thì anh chả được việc gì.

Một làn gió nhẹ thổi qua, cây tre cúi đầu thở dài : “Thưa ông, nếu chỉ còn cách đó, thì xin ông cứ làm theo ý ông”.

Người nông dân nói tiếp : “Ta sẽ tước bỏ hết các cành của ngươi”

- Ông tước cành tôi ? Như vậy còn gì là vẻ đẹp của tôi ? Lạy Chúa, xin ông thương đừng làm thế...

- Nếu không tước cành, anh chả được việc gì.

Gió thổi mạnh hơn. Cây tre quằn quại trong gió và nắng. Rồi nó mạnh dạn thưa : “Thưa ông, xin ông chặt tôi đi”.

Ông chủ nói : “Bạn thân mến, thực thì ta buộc lòng phải làm bạn đau, phải tước cành, khoét đốt bạn ; nếu không, ta không thể dùng bạn”.

Cây tre cúi rạp xuống đất nói : “Thưa ông, xin ông cứ việc chặt, dùng tôi theo ý ông”.

Người nông dân chặt tre, tước cành, xẻ đôi và lóc ruột làm thành cái máng chuyển nước từ dòng suối vào cánh đồng. Và sau đó, người nông dân có một vụ mùa bội thu.


Cỏ Đuôi Gà Sưu tầm

Đăng nhận xét

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.